Tình yêu của tôi bắt đầu từ khi tôi đang ngồi trên trường phổ thông,một mối tình đơn phương tới khi chúng tôi bước chân vào đại học... Tôi và H.A học chung một lớp, ngày đâu tiên người con trai đó vào lớp tôi học , tôi có cảm giác không ưa 1 chút nào . Vì tôi thấy con trai gì mà tính như con gái ,khó ưa, và không dễ gần chút nào. Thời gian H.A học , cũng là thời gian cậu ấy và cô bạn thân tôi có cảm tình với nhau. Mới đâu tôi ghét H.A nhưng những ngày chúng tôi đi chơi với nhau, nói chuyện với nhau ,cùng ngồi chung một bàn, tôi và cậu ấy chơi thân và tôi dần dần đã có tình cảm với người con trai ấy. Lúc đó tôi không dám bày tỏ tình cảm của mình vì H.A và cô bạn thân của tôi đang yêu nhau. Tôi chỉ lặng im nhìn họ , và cầu chúc cho họ hạnh phúc bên nhau, vì 2 người là những người mà tôi thực sự yêu quý, tôi coi họ như những người thân trong gia đình. Học hết cấp 3, cô bạn thân của tôi vào Sài Gòn thi, và học luôn trong đó. Cô ấy và H.A cũng chia tay ,còn tôi và H.A cùng chung một con đường thi Kinh tế Quốc dân và chúng tôi học chung trường , cùng lớp luôn.Ngày đó tôi vẫn không dám nói ra tình cảm tôi dành cho H.A. Tôi nghĩ rằng mình sẽ chôn chặt tình cảm đơn phương này trong trái tim. Những lúc buồn đau hay gặp chuyện tôi thường lôi đồng xu mà trước khi qua đời mẹ tôi đã trao cho tôi, mẹ tôi nói ,đây là đồng xu mà mối tình đầu của mẹ đã tặng cho mẹ tôi, đồng xu này minh chứng cho tình yêu của 2 người, dù 2 người không đến đc với nhau nhưng đó là 1 kỷ niệm đẹp, chú ấy và mẹ tôi đã hứa nếu sau này 2 người có sinh con thì mong 2 đứa sẽ trở thành 1 đôi, và 2 đồng xu này sẽ trở lại bên nhau. Tôi cười khi cầm đồng xu đó và thi thoảng lại nghĩ không biết ai là người cầm chiếc đồng xu giống mình? Đó chỉ là cảm giác tò mò thôi. Đến năm cuối đại học ,khi chuẩn bị ra trường, tình cảm của tôi dành cho H.A không thay đổi , nhưng tôi cũng không dám nói thật tình cảm của tôi dành cho người con trai ấy, mặc dù trong suốt 4 năm đại học, chúng tôi như hình với bóng, ai cũng nói chúng tôi đang yêu nhau, nhưng thực tế chúng tôi chỉ là những người bạn. Ngày chia tay , tôi đã uống say, những gì tôi muốn nói với người con trai tên H.A ấy cuối cùng cũng đã được nói hết, lúc đó tôi cảm thấy nhẹ nhõm đi bao nhiêu. Nhưng ánh mắt của H.A thì hiện lên một nỗi buồn, tôi không thể giải thích được nỗi buồn đó. H.A kể cho tôi nghe câu chuyện giữa cha cậu ấy và mối tình đầu của cha cậu ấy, 2 người hứa với nhau sẽ gả con cho nhau, ra trường là thời điểm thích hợp để làm việc đó. Tôi đã khóc rất nhiều khi biết H.A cũng yêu tôi nhưng chúng tôi sẽ chẳng thể nào tới được với nhau , vì lời hứa kia. Tôi lang thang cầm đông xu đi trên con đường bỗng đâu 1 chiếc xe lao tới ..................Tôi được đưa vào viện , trên tay còn nắm chặt đồng xu, vì đó là " thiên thần hộ mệnh, kỷ vật của mẹ tôi ". Khi tỉnh dậy, mở mắt ra, người đầu tiên mà tôi nhìn thấy là H.A, trên tay tôi không còn 1 đồng xu nữa mà là 2 đồng xu giống hệt nhau, tôi rất bất ngờ. Thật không tin vào mắt mình nữa, lời hứa của thế hệ trước giờ đã trở thành hiện thực ..............tôi hạnh phúc vì tình yêu của tôi không phải là đơn phương mà là tình yêu của 2 trái tim cùng chung nhịp đập, và đồng xu đó đã mang chúng tôi ở lại bên nhau. Tôi luôn coi đó là " đồng xu may mắn, chúng tôi luôn mang nó bên mình ".
Chúng tôi ra trường và đi làm được 2 năm rồi, cuối năm nay chúng tôi tổ chức hôn lễ , nơi tôi tổ chức hôn lễ sẽ có những lẵng hoa mười giờ,tất cả hoa trang trí đều đc làm bằng hoa mười giờ vì chúng tôi chọn số 10 là số đẹp nhất mà. Ở đó chúng tôi còn dự định làm một đài phun nước nho nhỏ trong hôn lễ, để mọi người vừa chiêm ngưỡng và tung đồng xu xuống đó, ước 1 điều ước.
- Trong hôn lễ mình muốn mở một khiêu vũ cho không khí đám cưới thêm vui và đáng nhớ